[IMG]http://www.**********************/attachments/img_20160305_142849_hdr-jpg.74889/[/IMG]



MỘT NGÀY KHÔNG CÓ EM

Đã lâu rồi, tôi quen dần cái cảm giác khi có em bên cạnh. Em hay nũng nịu, lại rất khó chiều. Trong mắt tôi, em là như vậy đấy, lại còn tròn tròn, mũm mỉm nữa chứ. Cơ mà tôi thương em, yêu em nhiều lắm.
Từ khi có em, cuộc sống của tôi dễ thở hơn nhiều. Không còn những ngày thâu đêm suốt sáng, không còn những ngày đối diện 4 bức tường. Tôi dậy sớm, bước ra ngoài thế giới rộng lớn kia, cùng với em. Tôi ngủ sớm, đảm bảo rằng ngày mai kia có tinh thần minh mẫn cùng em rong chơi. Em lôi tôi ra từ nơi tối tăm, thức tỉnh tôi bằng một tình yêu nồng cháy. Lúc nào em cũng bên tôi, lúc làm việc, khi nghỉ ngơi, lúc vui cũng như buồn. Em ở đây, lặng im, chẳng nói gì. Và tôi cũng chỉ cần có thế.
Nhưng rồi em đổ bệnh, tôi mang em đến viện. Để em lại mà tôi chẳng thể yên tâm. Chiều hôm qua, lần đầu tiên sau bao ngày, tôi không có em bên cạnh. Tôi chợt nhận ra, từ lúc đó, em quan trọng với tôi biết nhường nào.
Q10 của tôi.
P.s: gửi cho người muốn đọc, xin lỗi vì đã lỡ hẹn, nhưng hy vọng vẫn chưa quá muộn ^^